Cái chết của Heydrich Sicherheitsdienst

Reinhard Heydrich, Chỉ huy trưởng SD, gặp một cái chết bạo lực.

Vào buổi sáng 29 tháng 5 năm 1942, khi ông đi trên chiếc Mercedes thể thao mui trần từ ngôi biệt thự đồng quê để đến làm việc ở tòa lâu đài, một quả bom được ném vào xe ông, phá tan chiếc xe thành nhiều mảnh vụ và phá nát cột sống của ông. Hai thủ phạm là người Séc, Jan Kubis và Josef Gabeik, thuộc quân đội lưu vong Tiệp Khắc tại Anh, nhảy dù từ một máy bay của Không quân Hoàng gia Anh. Các tu sĩ của dòng Karl Borromaeus ở Praha che chở cho hai người ẩn thân.

Heydrich chết vì vết thương ngày 4 tháng 6, và Đức mở chiến dịch dã man để trả thù. Theo một báo cáo của Mật vụ, 1.331 người Séc kể cả 201 bị xử tử lập tức. Lực lượng SS bao vây rồi hạ sát hai người ném bom cùng 120 chiến sĩ kháng chiến Séc lẩn trốn trong nhà thờ Karl Borromaeus. Vào ngày mưu sát, Göbbels ra lệnh bắt giữ 500 người Do Thái ở Ba Lan, và vào ngày Heydrich chết 152 người trong số này bị hành quyết để "trả đũa."

Nhưng trong số mọi hệ lụy từ cái chết của Heydrich, có lẽ thế giới văn minh sẽ nhớ lâu nhất đến ngôi làng nhỏ bé gần thị trấn hầm mỏ Kladno gần Praha. Một cuộc tàn sát dã man xảy ra ở ngôi làng nông thôn an bình này, chỉ dựa trên lý do duy nhất là ra bài học cho một dân tộc bị thôn tính đã dám lấy đi sinh mạng của một quan chức cai trị.

Buổi sáng 9 tháng 6 năm 1942, mười chiếc xe tải chở đầy nhân viên SD Đức dưới quyền chỉ huy của Đại úy Max Rostock đến bao vây ngôi làng. (Sau này Rostock bị xử tử.) Không ai được đi ra, tuy người nào ở đấy đã đi ra có thể trở vào. Một cậu bé 12 tuổi vì hoảng sợ cố chạy ra ngoài, bị bắn chết. Một phụ nữ nông dân chạy ra cánh đồng bên ngoài bị bắn chết. Tất cả đàn ông bị nhốt trong nhà kho, chuồng gia súc và tầng hầm của một nông dân tên Horak, cũng là xã trưởng.

Ngày kế, từ sáng sớm cho đến 4 giờ chiều, từng tốp 10 người bị dẫn ra khu vườn phía sau nhà kho, và bị Cảnh sát An ninh hành quyết. Tổng cộng có 172 đàn ông và trẻ trai bị bắn ở đây. Thêm 19 dân làng đang làm việc trong hầm mỏ Kladno sau đấy bị bố ráp và giải đến Praha.

Bảy phụ nữ bị đưa đến Praha để chịu hành quyết. Những phụ nữ sống trong ngôi làng, gồm 195 người, bị mang đến trại tập trung Ravensbrueck ở Đức, cuối cùng có bảy người vào phòng hơi ngạt, 3 "biến mất" và 42 chết vì bị đối xử tệ hại. Bốn phụ nữ Lidice đang mang thai được đưa đến bệnh viện phụ sản, các trẻ sơ sinh bị giết, rồi các bà mẹ được đưa trở lại Ravensbrueck.

Phải ghi nhận là người Đức không bắn trẻ em của Lidice, bây giờ có cha bị giết và mẹ bị vào tù. Chúng được đưa đến một trại tập trung tại Gneisenau. Tổng cộng có 90 trẻ, và trong số này 7 trẻ dưới một tuổi, được Quốc xã chọn sau khi các "chuyên gia chủng tộc" của Himmler xem xét, để được đưa đến Đức nuôi thành người Đức dưới tên họ Đức. Sau này, những đứa trẻ khác đều bị xử lý.

Chính phủ Tiệp Khắc trình cho Tòa án Nürnberg một báo cáo chính thức về vụ Lidice, kết luận: "Không có dấu vết gì của các trẻ."

Điều may là sau này có vài dấu vết được tìm ra. Vào mùa thu 1945, báo chí ở vùng được Đồng minh kiểm soát được các bà mẹ sống sót cậy đăng, kêu gọi dân Đức giúp thông báo tông tích của con cái họ. Có 17 trẻ được tìm ra và được đưa về cho các bà mẹ ở Tiệp Khắc.

Còn lại, ngôi làng Lidice bị xóa sạch. Sau khi đã hành quyết mọi đàn ông và giải đi tất cả phụ nữ và trẻ em, nhân viên SD đốt trụi ngôi làng, đặt chất nổ phá tan đống đổ nát rồi san phẳng.